Mặt trời lặn trên đê sông Hồng |
Em ơi từ
nay
Tặng Bạch Dương
Em ơi!
từ nay thơ
anh
không gợn
sóng vỗ đôi bờ thương nhớ
không gợi
ca ván nát một con đò
không để
lại dấu bàn chân cát
để sao
xuyến lòng con sóng lúc triều lên
không trải
chiếu cô đơn chờ trăng xuống
cùng Cuội đêm rằm nhâm nhí những vần thơ.
Em ơi!
Từ nay thơ anh
Sẽ không com nữa
Trong căn nhà lạnh lẽo - chỉ em qua
không ngửa mặt lên trời chờ mưa xuống
Và cúi nhìn mặt đất xót xa
Tô sắc màu cho những cánh hoa
Phấn thời gian đã làm rơi rụng.
Quốc Dũng