Huế thương
TẶNG CÔ GIÁO PHAN LƯƠNG
Một lần vô Huế thăm cô giáo
Em đến nhà cô xóm Ngự Viên
Cạnh đường Gia Hội căn nhà nhỏ
Ngõ hẹp đơn sơ rào dậu thưa.
Cổng nhà lốm đốm hoa dâm bụt
Một nếp mái xô rêu mốc xanh
Nước ngập ngang giường mùa mưa lụt
Gác lửng ván sàn ngả lưng còng.
Một đời đứng bảng mòn tay phấn
Từ trường Quảng Thanh* cô về đây
Gửi vào bom đạn thời xuân nữ
Gửi mối tình đầu... xuống đất nâu.
Đón em mái tóc lưa thưa bạc
Dáng nhỏ xiêu xiêu đổ bóng chiều
Giọng Huế ngày xưa giờ vẫn vậy
Trong lành man mát nước sông hương.
Bọn bay trò nhỏ ngày xưa ấy
Nay đã giống cô bạc trắng đầu
Đứa còn đứa mất kể sao xiết
Bần hàn có đứa,đứa làm quan.
Rồi đến chuyện xưa thời đạn bom
Lớp học tranh tre nhơm nhớp bùn
Đèn bão đội mưa cô giáo đến
Giờ học ban đêm trong tiếng bom.
Hết chuyện xưa lại đến chuyện nay
Có đứa thương cô sống cảnh nghèo
Bọn nó mời cô ra Bắc ở
Cô chỉ ngậm ngùi “cha bọn bay”.
Bỗng cô nhớ ra khách đường xa
Chạy mua bánh khoái để khao trò
Quấn bánh đưa lên từng miếng một
Nuốt nghẹn trong lòng tình mẹ con…
Lòng cô như nước hương giang chảy
Lai láng mặt sông gọi gió về
Huế đẹp Huế thương – chùa Thiên Nụ
Ngân vọng tiếng chuông - trải nắng chiều.
Quốc Dũng
*Trường cấp 3 Quảng Thanh năm 1964 nay là trường Quang Trung huyện Thủy Nguyên thàng phố Hải Phòng.