Tượng đài Hồ Xuân Hương trong nhà thơ họ Hồ Đại Tộc tại làng Quỳnh Đôi huyện Quỳnh Lưu tỉnh Nghệ An |
ảnh Hải âu |
Thưa Bà Chúa Thơ
Nôm .
Phạm Công Trợ mời
họa .
Có phải thương
mình duyên phận bạc
Hận đời cầm
bút viết thơ không ?
Lập lờ thi tứ
thanh hay tục
Lắt léo ngôn từ
đục hóa trong
Diễu cợt nhân
tình cho hả dạ
Cười đùa thế
sự để khuây lòng
Thơ nôm xứng
đáng phong Bà Chúa
Sáng mãi tên bà
với núi sông
Thúy
Kiều Ơi !
Lý Viễn Giao Họa
.
Gánh kiếp hồng
nhan đành phận bạc
Tài tình nhường
ấy có mà không !
Dù chưa xuống
tóc khôn hoàn tục
Dẫu đã ngâu vầy
vẫn lắng trong
Chữ hiếu đeo
mang canh cánh dạ
Đường tình chắp
nối ngổn ngang lòng
Nổi chìm đòi
đoạn nương thềm chúa
Tiếng nấc còn
gieo vọng núi sông
Tài sắc vẹn toàn có cũng không
Lầu xanh mấy kiếp chưa hoàn tục
Chữ hiêú cho tròn vẫn trắng trong
Mảnh tình chưa có sầu trong dạ
Ba chìm bảy nổi ngổn ngang lòng
Tưởng đời đã được nương thềm chúa
Tiền Đường thôi thác vói dòng sông
Hải Âu họa
Chỉ phải tài hoa đậu phận bạc
Ba lần tái giá vẫn con không
Thương đời đen bạc nên hoàn tục
Hận cái nhân tình dạ vẫn trong
Một kiếp tang bồng lồng đáy dạ
Xuân thừa nén chặt để trong lòng
Nhờn hoa ghẹo nguyệt danh bà chúa
Để tiếng muôn đời với núi sông
Sau trước, dưới trên cũng sắc không
Kẻ nọ văn thơ cười thế tục
Người kia thiền định náu nguồn trong
Thật hư lẫn lộn buồn đau dạ
Phỉa trái nháo nhào buốt giá lòng
Đức cạn, nhân cùn vua với chúa
Cúi đầu tạ lỗi với non sông!
"Chém cha cái kiếp"* đời đen bạc
Không không nói có, có nói không
"Quản bao miệng thế"* lời dung tục
Vẫn đây "leo lẻo"* một dòng trong
Giấy "sẵn bút đề"* khắc đường dạ
"Thương cái bèo non"* để trong lòng
Mười bảy* dấu yêu vua lẫn chúa
Hướng về chốn cũ "cách mặt sông"*
ĐỂ CÁC BẠN CÙNG ĐỌC.