Trang

Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2012

Gửi blogger NoiLieuhaha






Đôi bàn t ay

Đôi bàn tay
xương xẩu
da nhăn nheo
móng của những ngón tay
xạm đen vì sương muối
của những đêm Đông buốt giá
mẹ ngồi
hái ngọn rau dăm

Mẹ ngồi tút những cọng rơm
bó những dúm mùi
lặng lẽ âm thầm 
nơi góc ruộng
Lặng câm cùng đất
chiếc bóng nhỏ nhoi.

Đôi bàn tay da bọc xương
khô cong tàu lá chuối
vớt giá đỗ bốn mùa
nâng từng phên đậu
túm chặt hai đầu quang
năm ngón chân xòe ra bấm đất
mưa nắng chợ xa
đòn gánh trên vai
đè suốt cuộc đời.

Đôi bàn tay chỉ còn xương với da
với những đường gân xanh
nổi lên đòi sự sống
chơi với bên mép giường
tìm tay những đứa con.

Những đứa con gần
những đứa con xa
trước khi đôi bàn tay
duỗi thẳng.

                                Quốc Dũng






 Trọn tình

Bạc trắng sương giăng cuối góc đường
Em đi chợ sớm gánh rau xanh
Thân gầy buốt lạnh trong Đông giá
Lất phất sương rơi lạnh thấu lòng
Tất tả kiếm ăn nơi cuối phố
Sau lưng lũ trẻ với thi nhân
Cầu đừng bị đuổi…rau xanh hết
Để trọn tình em với khiếp này.

                                            Quốc Dũng

2 nhận xét: