Nơi tôi
ở
Căn nhà trống, hai tầng có
lẻ
Một mình tôi có lẽ quá dư
thừa
Nơi tôi ở ngày mai thì lại
khác
Cũng như nơi ở của muôn
người.
Chỉ đơn sơ chiếc lọ nhỏ
xinh xinh
Nơi chứa đựng một trái tim nhân
hậu
Trong đớn đau và cuộc đời tiếc
nuối
Một hồn thơ dưng gập buổi trời
chiều.
Nơi tô ở ngày mai em hãy
đến
Gửi bài thơ thương tiếc muộn
màng
Đừng để chảy đôi dòng nước
mắt
Như rượu đời tôi uống hôm
nay.
Tôi và em ký ức quá mỏng
manh
Và tình yêu là bài thơ viết
dở
Không tì vết không lỗi lầm vướng
bận
Tiếng chuông chiều rung động hồn
nhau.
Nơi tôi ở có một ngày em
đến
Thấy biển xanh lớp lớp sóng bạc
đầu
Có nghẹn đau trên cát dấu
bàn chân
Thì em hỡi... đó là nơi tôi
ở!
Quốc Dũng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét