Bến mồ
côi
Ta lần
về nơi ta đã ra đi
Nơi
tiếng còi tàu nêm vào đêm tối
Luênh
luang khói hương thời gian neo đậu
Tuổi hoa
râm trống lạnh mỗi đêm về.
Ta tìm
về chặng cuối thời gian
Nơi con
đường dẫu quen thành lạ
Nơi chân
cầu lấm lem chợ sớm
Nhọ mặt
người những tiếng chào mua.
Mất mát
đau thương mang đi cầm cố
Hụt hững
sớm mai những bước chân trần
Nỗi nhớ
buông rơi một thời non dại
Ta trở
về neo đậu bến mồ côi.
Quốc Dũng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét